Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Ba và chị

Bé không thích hỏi ba khi gặp bài toán khó, vì ba già nên hơi lẩm cẩm, ba thường đọc lại phần lý thuyết cho bé nghe, cắt nghĩa những điều bé đã thuộc lòng, ba cho đó là điều rất quan trọng, rồi ba bắt bé đọc lại đề toán, ba chờ bé suy nghĩ, cho đến khi bé tìm được cách giải, ba đọc lại bài của bé, rồi cắt nghĩa lý thuyết. Chẳng bù với chị Hai, chị trẻ nên nhanh nhẹn, bé thích lắm, chị chỉ ngay cách giải, bé tìm ngay được đáp số.

Hôm nay chỉ có mẹ ở nhà. Hỏi mẹ, mẹ bảo chị Hai dạy con thế nào, cứ thế mà làm. Bé suy nghĩ mãi, chẳng nhớ chị dạy cái gì cho bé. Loay hoay một mình với bài toán khó chưa giải nỗi, bé bổng lật đọc lại phần lý thuyết…

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2010

Hạt bụi nào...

Hôm nay thứ tư, người Công giáo gọi là thứ tư lễ Tro. Tôi đi lễ vào giờ đi làm nên xe khá đông, ai cũng vội, nhưng chẳng thấy ai dành đường vượt ẩu. Không thấy bóng anh cảnh sát nào, ở xứ này chẳng ai sợ cảnh sát nhưng không ai dám vi phạm luật giao thông...
Chỉ hiểu mang máng lời giảng của vị linh mục, ông cha giảng tiếng Mỹ bằng giọng Ba lan. Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi. Để một mai tôi về làm cát bụi...Câu hát ám ảnh tôi suốt buổi cầu kinh. Vị linh mục rải tro  lên trán cho mọi người, rồi  cũng ra tro... Hãy nhớ lấy, xác thân này rồi cũng ra tro... Tôi ít tin vào thiên đàng hỏa ngục... Kiếp người, liệu có kiếp gì gì không, tôi cũng ít tin. Tội nghiệp cho tôi...
Hôm nay tôi được nghỉ. Nên có một ngày như thế, dành thời gian mài lại lưỡi rìu để ngày mai đi đốn củi, dù rìu tôi mòn vẹt cả rồi ... Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, tôi không rõ, không biết, nhưng chắc một điều là... một mai tôi về làm cát bụi. Sao lại về? chắc một điều là tôi sẽ thành tro... 

Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010

Đổi mới... khó thật

Nghe chưa tin, đọc chưa tin, nhìn thấy chưa tin, phải dùng rồi mới ... tin. Đó là cái chuyện về computer của Cù lần tui!
 Đã nghe quảng cáo trên TV, đã đọc trên các web của MS và các web trong nước, đã ra tận cửa hàng bán máy computer lớn nhất nước Mỹ để thử cái win7 mà vẫn chưa tin, dù win 7 đã cho bản thử miễn phí hơn năm  rồi, nay Cù lần tui mới dám dùng... cũng chỉ dám thử trên cái computer rờ dẹc! Thấy máy chạy trên win 7 tốt hơn XP và Vista nhiều nhưng vẫn chưa dám chắc. Thằng cháu trai học lớp tám ở sát bên nhà chạy qua hỏi,- Dượng có win 7 à. -Ừ, dượng đang có đây. -Có legal không? -Ầm, ừ hợp pháp...-Cài cho máy cháu đi! -OK. -Hoan hô dượng, máy cháu chừ chạy nhanh hơn hẳn, sao dượng không cài cho notebook của dượng?- Ầm, ừ, để dượng coi...  
Rồi bữa lần bữa lửa, cứ giữ cái Vista cho đến gần cả tháng nay mà vẫn chưa muốn thay! Tất nhiên cái giá phải trả cho tốc độ nhanh hơn là phải cài đật lại một số đồ chơi thích ý, đôi khi phải bỏ mất nó đi!
Vợ Cù Lần đưng ghé sau vai đọc: chuyện có vậy mà cũng bày đặt chia với xẻ! Ừ có vậy thôi, chuyện rất nhỏ mà thấy khó thay đổi vậy, huống hồ chuyện to. Có chuyện ai cũng thấy sai bét nhè ra rồi, mà cứ mặc kệ. Trách ông Trời... Hu, hu. 

Tìm trong blog