Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010

Xin được sửa một chữ...

Nắng Thủy Tinh

Tác giả: Trịnh Công Sơn

Màu nắng hay là màu mắt em
Mùa thu mưa bay cho tay mềm
Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm
Rồi có hôm nào mây bay lên.

Lùa nắng cho buồn vào tóc em
Bàn tay xanh xao đón ưu phiền
Ngày xưa sao lá thu không vàng
Và nắng chưa vào trong mắt em

Em qua công viên bước chân âm thầm
Ngoài kia gió mây về ngàn
Cỏ cây chợt lên màu nắng

Em qua công viên mắt em ngây tròn
Lung linh nắng thủy tinh vàng
Chợt hồn buồn dâng mênh mang

Chiều đã đi vào vườn mắt em
Mùa thu qua tay đã bao lần
Ngàn cây thắp nến lên hai hàng
Để nắng đi vào trong mắt em
(Màu nắng bây giờ trong mắt em)

Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Ngọt ngào một thoáng

Ngọt ngào

Một lần lầm lỡ, tôi đã tưởng em không bao giờ trở lại. Nhưng tạ ơn đời, tạ ơn em, em lại đến. Bên tôi em mơ màng mở trang tiểu thuyết, tôi mân mê bàn tay em, năm ngón tay bệnh hoạn, năm ngón tay nuôi sống đời tôi. Tiếng nhạc nào du dương dặt dìu. Em nhìn tôi nhẹ nhàng, im lặng, thời gian như ngừng trôi…

Lần này em lại ra đi, và tôi mong em trở lại đúng chu kỳ. Nửa tháng hay nhanh hơn càng tốt, để cơn nhung nhớ tôi được nguôi ngoai, để tôi thôi khắc khoải đợi chờ, em lại mang đến cho tôi nụ cười, mang cho tôi nguồn sống.

Cũng có thể em không bao giờ trở lại, nỗi mong chờ tôi rồi rơi vào quên lãng, cơn mưa mới sẽ rửa sạch đi làn bụi mỏng trong mắt tôi. Tôi vẫn yêu đời từng ngày, từng tháng. Sẽ có người khác ngồi ở chỗ em thương ngồi, tôi vẫn như quán tính lại vuốt ve bàn tay ai, nhẹ nhàng, chịu đựng.

Và cuộc sống cứ như thế, cứ trôi.

Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Buổi sáng

Bạn gởi giấy mời dự tiệc mừng con gái tốt nghiệp, tiệc chiều, bốn giờ chiều. Mình lụi cụi dậy từ 4 giờ sáng, ra phi trường, vé máy bay mua từ tháng trước. Biết rằng đến giờ tiệc bạn bận, đâu có nói chuyện gì được với nhau nên mình muốn gặp bạn vào buổi mai.
Bạn ra đón mình khi vừa xuống máy bay, ngồi vào xe, bạn đã tâm sự ngay chuyện dạy dỗ con cái. Vẫn như xưa, vẫn "ưu tư" vẫn "lắng đọng" về nguồn gốc, về quê hương, vẫn lo lắng về sự khủng hoảng gốc tích của thế hệ con cháu trên xứ người.
Buổi sáng ở Phila rất mát, nhà bạn ở trên sườn đồi, ngôi nhà cũ nhưng ấm cúng. Mình bắc ghế ngoài vườn nói chuyện. Bạn lại vẫn như xưa, vẫn "nghĩa rằng là", vẫn say mê với những lý thuyết vật lý, vẫn rất khúc chiết khi trình bày một vấn đề khoa học, mình và bạn nói chuyện về lý thuyết vật lý hiện đại. Bạn đang theo đuổi, mình thì đã giả từ...nhưng trong một nghĩa nào đó giả từ hay theo đuổi cũng như nhau.
Nắng mai luồn qua tàng cây cổ thụ, nắng mai nhuộm đỏ lá cây  japanese maple...

Tìm trong blog