Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Ngọt ngào một thoáng

Ngọt ngào

Một lần lầm lỡ, tôi đã tưởng em không bao giờ trở lại. Nhưng tạ ơn đời, tạ ơn em, em lại đến. Bên tôi em mơ màng mở trang tiểu thuyết, tôi mân mê bàn tay em, năm ngón tay bệnh hoạn, năm ngón tay nuôi sống đời tôi. Tiếng nhạc nào du dương dặt dìu. Em nhìn tôi nhẹ nhàng, im lặng, thời gian như ngừng trôi…

Lần này em lại ra đi, và tôi mong em trở lại đúng chu kỳ. Nửa tháng hay nhanh hơn càng tốt, để cơn nhung nhớ tôi được nguôi ngoai, để tôi thôi khắc khoải đợi chờ, em lại mang đến cho tôi nụ cười, mang cho tôi nguồn sống.

Cũng có thể em không bao giờ trở lại, nỗi mong chờ tôi rồi rơi vào quên lãng, cơn mưa mới sẽ rửa sạch đi làn bụi mỏng trong mắt tôi. Tôi vẫn yêu đời từng ngày, từng tháng. Sẽ có người khác ngồi ở chỗ em thương ngồi, tôi vẫn như quán tính lại vuốt ve bàn tay ai, nhẹ nhàng, chịu đựng.

Và cuộc sống cứ như thế, cứ trôi.

1 nhận xét:

Trần Phan nói...

Cù lần như anh sướng hè. Có còn không chia lại cho thằng em đôi ba phần?

Tìm trong blog