Thứ Tư, 14 tháng 10, 2009

Lãn ông... ông lãn

Bạn tôi, Trường Thành hơn tôi một tuổi, nhìn bên ngoài trẻ hơn tôi nhiều, con cái đã lớn, đã đi làm. Hôm trước, nói là thế chứ cũng cách đây hơn cả năm, chat với tôi trên yahoo, tôi muốn thấy cái dung nhan của bạn nay thế nào rồi, mới yêu cầu bạn bật cái webcam lên. Bạn nói chưa có webcam, để rồi nhờ thằng con mua gắn vô cái đã, dễ chừng hơn năm rồi mà không vẫn hoàn không. Rõ là chưa "ông" mà đã "lãn". Điều gì mình còn làm được xin cứ làm, đừng trông chờ vào ai, kể cả con trai.
Bạn tôi, Ngù Uyễn Tử hơn tôi hai tuổi, đang là phó hiệu trường chuyên. Có nhiều bài viết hay về chuyên môn, về quản lý, về sự đời... Tôi thiết tha muốn bạn có cái blog để post những bài này lên. Hẹn rày hẹn mai, cho đến bây giờ vẫn bặt vô âm tín. Không phải không làm được, mà xem chừng triệu chứng của bệnh già đến sớm.
Ba vợ tôi thủa sinh tiền, hôm tôi hạ cây mãng cầu trước nhà, nhờ cụ một vai vác với tôi quăng ra sau vườn, cụ bảo tránh ra, để cụ vác một mình, mắng tôi rõ là thư sinh trói gà không chặt. Cụ vác ra vườn xong, vào nằm cả tuần để dưỡng thương! Già mà không lượng sức chỉ làm tội con cháu!
Tôi có một ông bạn Mỹ, năm nay sáu mươi, sắp về hưu mà mỗi tuần đi vô phòng thể dục thể hình bốn dạo, lại có  partner rất trẻ mới ba tư, bạn trẻ cử bao nhiêu tạ, ông già gân cứ y thế mà lặp lại, mỗi khi gặp tôi cứ gồng bắp  thịt lên khoe. Hôm rồi phải vô nhà thương cấp cứu vì... ngộp thở. Già mà đua với trẻ cũng không xong.
Chiều nay một mình ngồi ngắm nghía rỉa lông, pha một bình trà mời quý blog - hữu đàm luận cho vui.

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

"Cái tôi", nó lớn mà ghê,
Nó làm mê mẫn, trí ề,...tâm bi,
Đừngđua sứctrẻ làmgì!
Hợp trílựctrẻ cái chi cũngrồi!

Haohao nói...

Biết mình biét ta trăm trận trăm thắng. Giòn dể gày, cao dể trúc..Đừng chen tới trước, đừng chường mặt ra, che bơt nanh vuốt.. là bí quyết thành công vậy

Tìm trong blog