Thứ Tư, 17 tháng 2, 2010

Hạt bụi nào...

Hôm nay thứ tư, người Công giáo gọi là thứ tư lễ Tro. Tôi đi lễ vào giờ đi làm nên xe khá đông, ai cũng vội, nhưng chẳng thấy ai dành đường vượt ẩu. Không thấy bóng anh cảnh sát nào, ở xứ này chẳng ai sợ cảnh sát nhưng không ai dám vi phạm luật giao thông...
Chỉ hiểu mang máng lời giảng của vị linh mục, ông cha giảng tiếng Mỹ bằng giọng Ba lan. Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi. Để một mai tôi về làm cát bụi...Câu hát ám ảnh tôi suốt buổi cầu kinh. Vị linh mục rải tro  lên trán cho mọi người, rồi  cũng ra tro... Hãy nhớ lấy, xác thân này rồi cũng ra tro... Tôi ít tin vào thiên đàng hỏa ngục... Kiếp người, liệu có kiếp gì gì không, tôi cũng ít tin. Tội nghiệp cho tôi...
Hôm nay tôi được nghỉ. Nên có một ngày như thế, dành thời gian mài lại lưỡi rìu để ngày mai đi đốn củi, dù rìu tôi mòn vẹt cả rồi ... Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi, tôi không rõ, không biết, nhưng chắc một điều là... một mai tôi về làm cát bụi. Sao lại về? chắc một điều là tôi sẽ thành tro... 

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

Trênđưới 100 năm, chỉ nhụcthân thànhtro thànhkhí thôi, khi chẳng tự cungcấp nănglượng..., còn chắc một điều "fần hồn" thì sẽ tá túc đó đâu, hihìhì.
Mấybữani,myPC bị virus quấyquá, rứalà lênmạng chẳngđược, để cùng CưDân trênmạng ăntết Nguyênđán.
Thôithì chúcmuộn còn hơnkhông.
Chúc LãoAnh, GiaĐình, BàKon và BèBạn Khoẻ, Vui và Đạt Nhiều Ướcnguyện và Fầnnhiều Nhữnggì Sẽ Ướcnguỵện.

Tìm trong blog