Hiển thị các bài đăng có nhãn nhatky. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn nhatky. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Hai, 3 tháng 12, 2012
Độc ẩm
Trà một mình, rượu cũng một mình.
Buồn mần thinh, giận cũng mần thinh!
Câu thơ viết dở không còn hứng...
Bức họa giữa chừng bút hết linh.
Quanh quẩn bên mình con chó đực
Khoèo khoèo nhột cẳng chú mèo xinh
Mần thinh, chắc phải mần thinh mải
Trà một mình rượu cũng một mình!
Bổng dưng đọc lại bài viết xưa
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
Chiều thu vắng hay nhiều thu vắng
Chiều thu ngồi một mình nghe Hông Nhung hát...
"Chuyện chúng mình ngày xưa anh ghi bằng CHIỀU thu vắng đến thu này thì mộng nhat phai"
Trong ký ức của minh thì dường như là "chuyện chúng mình ngày xưa anh ghi bằng NHIỀU thu vắng đến thu này thì mộng nhạt phai". Không biết nguyên bản thế nào nhưng mình thấy thích chữ "nhiều" hơn chữ "chiều". Nhiều thu vắng...nghe nó day day dứt dứt, nhiều thu rồi, nhưng đến thu này thì đành để mộng nhạt phai...
Chứ chiều thu vắng nghe nó không liên quan đên chữ "đến thu này" tí nào... Hay là do ký ức mình không sáng rõ ...
Mà thôi, "chiều thu" hay "nhiều thu" thì cũng như nhau. Ngoài kia vẫn thu đến ...
Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012
Xuân thi
Còn đây mấy giọt xuân thơ
Rót cho sạch bách, còn chờ đợi chi
Xuân tuôn, mời bạn uống hì
Vui thì nuốt xuống, buồn thì... phun ra
Thứ Bảy, 24 tháng 12, 2011
Vẫn còn ông già Noel

Hàng năm khi mùa noel về, nhà tôi thường mua quà tặng cho con cháu. Hồi chúng còn bé thì tất cả là từ ông già Noel. Bây giờ chúng lớn cả, quà tặng thì vẫn tặng, nhưng đơn giản hơn: gift card. Hỏi chúng xem thích loại nào, năm phút chọn, thế là xong. Gọn nhưng không vui bằng đi long vòng mua quà rồi gói, rồi dấu để làm cho các cháu bất ngờ...
Hôm kia, con gái lớn của tôi bổng lân la bên tôi thỏ thẻ: - Ba ơi, con vẫn còn tin ông già Noel...
Tôi đùa: - Tốt hơn con nên nói điều này với bà gia Noel!
Nhưng rồi cầm lòng không đặng, tôi cũng phải lặng lẽ làm ông già Noel cho con gái hai mươi tuổi: Một cái túi xách louisvuitton, hàng hiệu.Chắc con gái lớn sẽ rất vui.
Mong đến một mùa Noel nào đó, tôi sẽ nói với con gái: - Bây giờ thì ba vẫn cứ tin có ông già Noel...
Thứ Bảy, 17 tháng 12, 2011
Noel

Nhân mùa Noel và năm mới về, Thanh Cù Lần kính cúc quý blog-hữu Giáng Sinh an lành, năm mới hạnh phúc
Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011
Đường mòn
Bạn chắc đồng ý với tôi rằng: Ngày xưa trên mặt đất vốn chưa có đường, đường có là do có cái gì đó, bàn chân chẳng hạn, cọ xát với mặt đất mà ra. (Chân lý rồi, rõ gàn!).Với toán phẳng thì đường thẳng là đường ngắn nhất nối hai điểm trong mặt phẳng. Hì hì nhớ rằng chỉ trong mặt phẳng mà thôi nhé! Mà thực thì làm gì kiếm ra mặt phẳng để có cái kiễu đường như thế trên mặt đất.Phải dùng toán trên mặt cầu: cung ngắn nhất nối hai điểm trên mặt cầu là cung tạo bởi đường tròn có tâm là tâm mặt cầu và đi qua hai điểm đó. Nhức óc và khó ... nghe. Thôi thì cứ bước đại, bước đại. Bước hoài rồi thành đương mòn.
Đã mòn rồi thì khó mòn chỗ khác! Thấy mòn lối khác thì sinh khó chịu. Khó chịu sinh buộc người khác phải đi theo lối cũ. Và lối mòn xưa vẫn cứ lối mòn xưa! Trong một không gian hẹp thì lối mòn là hữu hạn, thậm chí có khi duy nhất! Người ta không có quyền, và dẫu có quyền đi nữa thì chũng chỉ có một cách chọn duy nhất! Ở không gian mở rộng hơn, thì có rất nhiều lối cho mình chọn, có khi đường dài, nhưng tốn ít thới gian vì không có đèn đỏ! (Ở ta thì chuyện vượt đèn đỏ là chuyện nhỏ, miễn không có mấy chú CSGT!), Có khi tốn thời gian nhưng có lợi, vì được ngắm cảnh đẹp, hưởng không khí trong lành. Vân vân và vân vân vân. Nhưng thật là khó thuyết phục cho mọi người hay rằng là thật sự có một không gian như thế hiện hữu thực sự trên cõi này! Nên người ta, cả tôi vẫn cứ nô lệ mãi con đường đã quá mòn...
Mong một ngày nào đó, trí mình sẽ mở để nhận ra: Ồ! Thật quả có nhiều con đường...
Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011
Lan man chuyện sau ngày 20 tháng 11
Đọc trên blog của La Thụy bài Mái ấm Nguyễn Hoàng của thầy Trần Kim Đoàn có đoạn:
Mỹ lại chọn Ngày thứ Ba của tuần đầu tiên đủ 7 ngày (full week) trong tháng Năm làm Ngày Nhà Giáo hàng năm. Như năm nay thì Ngày Nhà Giáo Mỹ rơi vào ngày 3-5-2011. Theo tạp chí nổi tiếng Forbes thì khoảng từ 3 đến 5 nghìn học sinh, sinh viên Mỹ mới có một đứa biết Ngày Nhà Giáo (The Teachers’ Day)!
Tôi bổng lan man lan man về cái sự ngày 20 tháng 11:
- Hồi tôi đi dạy ở một trường cấp ba vùng cao, ngày 20 tháng 11 nhà trường được phân phối mấy lạng trà, anh Chiến công đoàn ra cửa hàng công nghệ phẩm mua trà cho anh em, chìa giáy giới thiệu cho cô nhân viên bán hàng, cô cắm cúi đọc một hồi rồi hỏi: -Ngày 20 tháng 11 là ngày gì mà nhà trường được phân phối trà? Anh Chiến (vốn hay nói lặp khi nổi giận) - Thế thì... vô phúc cho cả gia đình cô quá! Thế thì... Cô bán hàng trừng mắt nạt: - Cái ông này, không biết thì tôi hỏi, cần phải rõ trước khi xuất... Anh Chiến bộp luôn: - Thế thì...,thế thì cả gia đình cô từ bé đến nhớn chẳng ai đi học cả nhỉ!!
- Hồi tôi đi dạy ở một trường cấp ba vùng gần biển, hội phụ huynh học sinh nhà trường một năm bầu bán một lần với một nhiệm vụ duy nhất là chuẩn bị quà 20 tháng 11 cho thầy cô!...
Chuyện hay cũng nhiều mà chuyện dở cũng lắm. Nhưng nhìn tổng thể, tờ...àn diện thì vẫn còn mừng vì người mình trong thăm thẳm cõi lòng còn tôn sư trọng đạo... không như ở Mỹ kia chỉ có 1/5000 học trò biết ngày Nhà Giáo!
Con gái út tui dù ở Mỹ nhưng hàng năm đầu năm học mới đều đến thăm các thầy cô giáo cũ. Đến thăm với tâm tình nhẹ nhàng không lo lắng về chuyện mang vác quà cáp... Đến để chỉ chào cô thầy một tiếng (say hi)thôi.
E rằng nhìn các cháu học sinh Mỹ dưới con mắt ông giáo già Việt như tôi có lẻ không công bằng!
Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011
Slide.com đóng cửa
"Slide.com will be shutting down on March 6th 2012. As part of the shutdown we have disabled the ability to create new slideshows and guestbooks, and will be disabling the ability to edit slideshows on November 6th 2011. Please make any necessary edits prior to this date. Thanks for using Slide.com!"
Dù sao cũng rất cám ơn cái SLIDE.COM này.
Các bạn có thể export toàn bộ slide hiện có qua picasa để lưu giữ và tạo slide.
Dù sao cũng rất cám ơn cái SLIDE.COM này.
Các bạn có thể export toàn bộ slide hiện có qua picasa để lưu giữ và tạo slide.
Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011
Gặp bạn
Bạn bè tôi có thằng là tiến sĩ (thật)
Có thằng ở Mỹ, ở Tây
Có thằng cù nhây,
ba mươi năm nay vẫn cù nhây
Gặp nhau vẫn tau mầy, mầy tau...
Quên hết chuyện đời thường, quên đi chức tước
Mầy giám đốc, OK, mua thêm bọn tau ít nước
Mầy đít lác, ngồi đó, tiền mô mà làm cao
Tau trả cho - cất đi cho vợ mày mua rau...
Số phận, mỗi thằng một số phận
Qua năm mươi- thằng nào cũng tin đinh mệnh
Xưa mầy thực giỏi hơn tau
Giờ thì ... mưa ướt tàu cau... hơn mày.
Hơn thua mất được như nhau
Còn mươi năm nữa... chuyến tàu thiên thu...
Gặp nhau chén tạc chén thù
Ngoài kia ... kệ nó... mùa thu qua rồi.
Miami-thu11
Thứ Năm, 25 tháng 8, 2011
Tháng Tám
Tháng Tám - mưa buồn héo ruột
Đọc lại sử thấy lộn tùng phèo
Đâu giả dối, đâu sự thật
Mới mấy chục năm mà đã lộn lèo!
"Ta ngắt đi ...mùa thu đã chết rồi"
"Không, thu còn đó... thu còn đó"
Ông này chê ông kia ngắn mỏ
Thu còn - thu mất cũng vậy thôi!
...
Thánh Gióng xưa ăn mấy nồi cơm
Xong vùng dậy cầm roi đuổi giặc (chuyện thật!)
Nay có người nuốt luôn cả tàu bạc
Ngọng miệng rồi, tệ hơn cả thằng bờm! (chuyện đùa)
...
Sau mùa thu là mùa đông
Lá vàng phải rơi và cành khô phải gãy
Xuân sẽ về với hoa tươi lộc nẫy
Chả cần biết lịch sử có ghi không!
Thứ Ba, 16 tháng 8, 2011
Đám cưới Việt ở Mỹ
Buổi sáng là lễ gia tiên, đàng trai đem lễ vật tới nhà gái xin rước dâu. Lễ vật cũng đầy đủ như ở quê nhà, trầu cau, trà rượu, heo quay, nữ trang, hoa hòe, xe lemousin dài xọc. .. Nhà gái nhận lễ, lên đèn kính cáo tổ tiên, hôm nay con gái về nhà chồng, giới thiệu bà con hai họ, gia đinh đàng gái trao quà.... Sau đó dâu đưa về nhà trai. Tương văn tự, nhà trai cũng đèn lên, cũng kính báo tổ tiên nhà có cô dâu mới, giới thiệu bà con hai họ, họ hàng bên trai tặng quà...Sau đó ăn trưa.
Buổi chiều là lễ hôn phối tại nhà thờ. Bí tích hôn phối thì mọi nơi đều giống nhau, chỉ có hơi khác một tí là có khi linh mục phải nói hai thứ tiếng để cho người trẻ kẻ già đều hiểu được lời Chúa. Tan lễ, mọi người về nhà đề ... chuẩn bị dự tiệc tối.
Tiệc đám cưới thường đặt ở nhà hàng. Cô dâu chú rể ra cửa đứng chào khách, cùng khách chụp hình lưu niệm, hình này được giao ngay cho khách cùng với thiệp cám ơn. Ăn thì không giới hạn, nhưng uống thì chỉ có chừng, vì còn phải lái xe về nhà.
Một ngày đám cưới bận rộn nhưng hạnh phúc của cả hai gia đình, bà con thân thuộc.
Tuyệt vời, thế thì có chi để mà ... cù đâu! Chuyện là như thế này:
Cù tui xưa nay vẫn cứ trở trăn về cái việc Lễ gia tiên, lễ gia tiên theo tui là nếu có thì phải tổ chức sau lễ hôn phối ở nhà thờ, đây là cái logic: bí tích hôn phối chưa lập thì chưa là vợ chồng. Nội dung của lễ gia tiên, theo cù tui cần nghiêm trang nhưng ngắn gọn, nên chăng bỏ đi cái vụ rót rượu, rót trà, lạy ra mắt người lớn... Nghi lễ nên nói ít mà thấm nhiều. Cù tui có lần về quê dự đám cưới em gái, ba tui và ông trưởng họ, nhận lễ xin dâu, lên đèn và khấn vái lâm râm, tui hỏi ba tui sao ông trưởng họ không nói gì thế, ba tui trả lời:nói với người quá cố, đâu cần nói to! Phần giới thiệu bà con cũng nên ngắn gọn, thân mật. Hôm rồi, Cù tui dự đám cưới đứa cháu bên vợ, ông anh lớn nổi hứng giới thiệu luôn cả các bức hình trên bàn thờ!
Chuyện tiệc tối: "không ăn đậu không phải Mễ, không đi trễ không phải VN". Thiệp mời ghi tiệc bắt đầu từ bảy giờ, bạn cứ yên trí, đi ăn tối trước đi để dằn bụng cái đã! Chín giờ mới bắt đầu. MC cáo đi, cáo lại với đủ 1001 lý do! Cái bệnh trầm kha, văn hóa nông dân của người mình thật khó bỏ! Cù tui đọc trên báo mục "chuyện lạ có thật", nhà nọ mời đám cưới phải kèm thêm tấm thiệp với giòng chữ : "Nếu quý khách thương hai cháu xin đến đúng giờ"! Nhà hàng Việt Nam bên này cũng dễ chịu và vì cạnh tranh quá... nên cũng đành chìu! Rồi khách mời, vẫn giữ quan niệm đám cưới lớn là đám cưới đông khách nên có rất nhiều khách là kẻ bị mời! Kể chuyện với người Mỹ về lượng khách trong đám cưới, ai cũng lắc đầu lè lưỡi! Có nhữngkhách mà cả hai gia đình cô dâu chú rể không nhận ra ... là ai!
Quà cưới thường không là vấn đề như ở bên quê, thân sơ tùy cảnh, tùy tình. Nhưng tế nhị là ai cũng nghĩ phải bù đủ phần tiệc cho cô dâu chú rễ. Người Mỹ thường thì cho quà cưới mà không cho tiền. Cô dâu chú rể Mỹ thường lên một cái list và gởi luôn ở cửa hàng bán tặng phẩm cưới, khách mời có thể xem để mua tặng cho khỏi bị trùng lặp.
Dzô, dzô... âm thanh quen thuộc này vẫn luôn vang lớn trong tiệc cưới, dù có đi mô đi nữa!
Nhạc thì ồn, khách có gan thì lên liều một bản tặng cô dâu chú rể, chúc trăm năm hạnh phúc. Chẳng bù đám cưới Mỹ thường chỉ chơi nhạc cổ điển nhẹ nhàng!
Chuyện các chú camera: anh là phóng viên, anh có nhiệm vụ ghi hình quay phim cái sự cưới hỏi của tui, tui nhờ anh quay phim đám cưới của tui chứ không phải là đám cưới để quay phim! Thế nhưng cũng như bên nhà, lắm anh nhiếp ảnh muốn làm đạo diễn, yêu cầu mần đi, mần lại để quay phim, mần nghi lễ theo ý nhà đạo thị diễn này! Thế mà hai họ đều xin vâng!...
Cù tui tạm ngưng cù cái đã, bữa sau có dịp kể và cù tiếp.
Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011
Viết nhân đọc bài "Ở đâu thi đấy" của anh Vĩnh Ba
Nhân đọc cái đề nghị của bác Ba về cách tổ chức thi đại học, Cù tui nổi hứng hứa với bác Ba là sẽ viết một entry về cách tuyển học sinh vô ĐH ở Mẽo. Nhưng nghĩ lại mới thấy mình hứa dại, một Thanh cù lần, rị rị mọ mọ mà mằn răng viết được hết cái sự to nậy ni đặng. Nhưng đã lỡ trót thì phải trét, chuyện to viết không nổi thì viết chuyện nhỏ, chuyện cực nhỏ, nhỏ như con thỏ: Cù tui viết về con gái lớn tui vô đại học ra sao để quý blog-hữu hình dung ra đại thể.
Có mấy chữ Mỹ mà tui dịch đại khái ra tiếng Việt và viết tắt cho dễ đánh máy. Điểm trung bình toàn cấp (TBTC)là điểm trung bình của tất cả các môn học tính từ lớp 9 đến lớp 12. (Ở xứ này lớp 9 được xếp vô cấp 3). Điểm trung bình trong năm (TBN)là điểm trung bình của tất cả các môn học trong năm hiện tại. Tối đa của hai loại điểm này là 4. SAT và ICCT là tên của hai cái test quan trọng cho học sinh trung học muốn vào học ĐH. Học sinh trung học được chọn một trong hai test này, (thực chất nội dung không khác nhau mấy, gồm: toán, khoa học, tiếng anh, kiến thức tổng hợp)và thi vào bất cứ thới gian nào trong 4 năm trung học, đăng ký và chờ khoảng vài tuần, test trên máy tính, điểm được bảo lưu, không hạn chế lần thi! Cái hay là ngân hàng dữ liệu câu hỏi rất phong phú, nên thường thì kết quả của những lần test không chênh nhau bao nhiêu! Con gái tui test hai lần trong năm lớp 12, mỗi lần 3 tiếng, kết quả lần đầu cao hơn lần sau! Mỗi lần lấy test phải đóng lệ phí khoảng 40 đô la. Địa điểm là tại trường đang học, mỗi đợt test chỉ khoảng vài chục em. Rất nhiều học sinh lấy test này ở năm lớp 11.
Muốn vào ĐH thì học sinh phải nộp hồ sơ, trường sẽ căn cứ trên các kết quả TBTC, TBN, SAT để xét chọn. Con gái tôi còn được hai thầy giáo dạy trường trung học viết thư giới thiệu! Kết quả sẽ được thông báo cho học sinh một tháng sau khi nạp hồ sơ. Tiêu chuẩn của từng trường khác nhau, hs thừơng nộp hồ sơ cho hai ba trường và chờ đợi kết quả.
Không vào được ĐH thì học cao đẳng, tiêu chuẩn vào những trường cao đẳng thường không cao, học phí lại thấp, sau khi học cao đẳng 2 năm nếu có kết quả tốt thì có thể chuyển qua học đại học.
Tôi chưa từng thấy ở Mẽo có trung tâm luyện thi ĐH nào, có chăng là trong từng cộng đồng, như cộng đồng người Việt ở một số tiểu bang có tổ chức lớp học miễn phí cho các cháu chuẩn bị thi SAT gọi là "SAT for SAT", mỗi tuần một tiếng vào thứ bảy do các sinh viên hướng dẫn cho các em học sinh cách chuẩn bị để đạt kết quả tốt, thế thôi.
Có mấy chữ Mỹ mà tui dịch đại khái ra tiếng Việt và viết tắt cho dễ đánh máy. Điểm trung bình toàn cấp (TBTC)là điểm trung bình của tất cả các môn học tính từ lớp 9 đến lớp 12. (Ở xứ này lớp 9 được xếp vô cấp 3). Điểm trung bình trong năm (TBN)là điểm trung bình của tất cả các môn học trong năm hiện tại. Tối đa của hai loại điểm này là 4. SAT và ICCT là tên của hai cái test quan trọng cho học sinh trung học muốn vào học ĐH. Học sinh trung học được chọn một trong hai test này, (thực chất nội dung không khác nhau mấy, gồm: toán, khoa học, tiếng anh, kiến thức tổng hợp)và thi vào bất cứ thới gian nào trong 4 năm trung học, đăng ký và chờ khoảng vài tuần, test trên máy tính, điểm được bảo lưu, không hạn chế lần thi! Cái hay là ngân hàng dữ liệu câu hỏi rất phong phú, nên thường thì kết quả của những lần test không chênh nhau bao nhiêu! Con gái tui test hai lần trong năm lớp 12, mỗi lần 3 tiếng, kết quả lần đầu cao hơn lần sau! Mỗi lần lấy test phải đóng lệ phí khoảng 40 đô la. Địa điểm là tại trường đang học, mỗi đợt test chỉ khoảng vài chục em. Rất nhiều học sinh lấy test này ở năm lớp 11.
Muốn vào ĐH thì học sinh phải nộp hồ sơ, trường sẽ căn cứ trên các kết quả TBTC, TBN, SAT để xét chọn. Con gái tôi còn được hai thầy giáo dạy trường trung học viết thư giới thiệu! Kết quả sẽ được thông báo cho học sinh một tháng sau khi nạp hồ sơ. Tiêu chuẩn của từng trường khác nhau, hs thừơng nộp hồ sơ cho hai ba trường và chờ đợi kết quả.
Không vào được ĐH thì học cao đẳng, tiêu chuẩn vào những trường cao đẳng thường không cao, học phí lại thấp, sau khi học cao đẳng 2 năm nếu có kết quả tốt thì có thể chuyển qua học đại học.
Tôi chưa từng thấy ở Mẽo có trung tâm luyện thi ĐH nào, có chăng là trong từng cộng đồng, như cộng đồng người Việt ở một số tiểu bang có tổ chức lớp học miễn phí cho các cháu chuẩn bị thi SAT gọi là "SAT for SAT", mỗi tuần một tiếng vào thứ bảy do các sinh viên hướng dẫn cho các em học sinh cách chuẩn bị để đạt kết quả tốt, thế thôi.
Chủ Nhật, 26 tháng 12, 2010
Giáng sinh 2010
Lễ Giáng Sinh năm nay lạnh và gió. Đại gia đình tập trung về nhà anh Dũng chị Hòa để mừng lễ và phát quà cho các cháu... Nhân vật mới là cháu Ella và...Minh Anh.
Buồn một chút vì gái út và các cháu không còn tin ông già Noel có thật.
Vui vì gái đầu đã biết mua quà cho ba mẹ.
Buồn một chút vì gái út và các cháu không còn tin ông già Noel có thật.
Vui vì gái đầu đã biết mua quà cho ba mẹ.
Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010
Gia đinh tôi
Tôi sinh ra trên cộôc tóoc (gốc rạ), được bà nội cắt rốn bằng liềm cắt cỏ. Nên dù sống rất nhiều nơi, phố có, núi có, biển cũng có. Lúc buồn buồn bắt bàn chân lên mũi ngửi, vẫn còn nhận ra mùi phèn...
Gia đình tôi không có gì để tôi tự hào, để tôi kể lể. Ba tôi chỉ tốt nghiệp tiểu học, mạ tôi chỉ xong lớp bình dân học vụ. Anh chị em tôi không ai làm ông to bà nậy, chẳng ai giàu có chi nhiều. Nhưng gia đình chúng tôi tình thương không thiếu
Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010
Chiếc lá sắp rụng.

Giọng Lâm vốn đã trầm, giờ trầm hẳn. - Có đau lắm không?. - Không đau nhiều, vì từ rốn trở xuống đã bị mất hết cảm giác! Tôi nghẹn ngào muốn khóc.
Tôi chơi với Lâm hồi còn học lớp chín. Lâm lớn hơn tôi ba tuổi, nhưng thường gọi tôi bằng anh vì tôi ở vai anh phía ngoại. Lâm học trên tôi một lớp khác trường, nhưng hai đứa gặp nhau vì cùng thích làm thơ, thích trở thành nhà thơ. Tôi và Lâm đã từng làm máy in ronéo bắng khung vải, hai đứa đã cùng đi nhặt những ống mực thừa trong các thùng rác của tòa hành chánh tỉnh Quảng Trị, thơ của Lâm và của tôi thời học trò đã từng được in bằng cách đó!
Rồi chiến tranh, mùa hè đỏ lửa 1972, cả tỉnh Quảng Trị cùng chạy loạn. Tôi vào Đà Nẵng, ít gặp lại Lâm, dù cùng học chung lớp với Tuyến là em trai Lâm. Sau đó Lâm và gia đinh vô Sài Gòn. Không gặp nhau sau một thời gian dài, mười năm, hai mươi năm có lẻ, Lâm thành đạt lớn, là kỷ sư, là nhà xuất nhập khẩu gì gì đó.
Hai năm trước tôi ghé nhà Lâm ở Sài Gòn. Bệnh ung thư tưởng đã lành, Lâm vui vẻ tiếp tôi tuy rằng còn yếu. -Nghỉ bớt đi. -Ừ thì anh coi đó, tui cũng giảm bớt việc, nhưng cũng còn phải mần một tí! Ngồi với nhau chưa được một tiếng Lâm tiển tôi về, còn hẹn lần sau ...
Giờ thì sắp hết rồi, chiếc lá sắp rụng, tôi bàng hoàng không chỉ cho Lâm mà cho cả tôi...Thôi mi đi đi, bình an mà đi nhé. Hơn thua được mất xin hãy quên đi, xin hãy tha cho một đời bôn ba...
Thứ Năm, 14 tháng 10, 2010
Vườn chừ... vườn xưa
Vườn tôi giờ... hoa lá tràn cây
Vườn tôi xưa ... trống trải đợi chờ


Nhưng sao tôi vẫn...

như mất điều gì:

Thời gian qua đi không trở lại.
Vườn tôi xưa ... trống trải đợi chờ


Nhưng sao tôi vẫn...

như mất điều gì:

Thời gian qua đi không trở lại.
Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010
Thư rãn cuối tùn: Tác dụng của số không
Một hôm nhà thông thái ngửng mặt lên trời trách ông xanh:
-Hởi ông thiên, sao ngài bất công đến thế! Để thằng ngu được giàu mà tui thì khổ dậy nè ... chời!
Tất nhiên là ông địa hiện ra và cho nhà thai thống ba điều ước.
-Mi thông thái đáng được hưởng lộc giời, nhưng vì mi còn cái tính hay ganh tỵ nên hễ mi có được cái gì thì nhà giàu kia sẽ được gấp đôi. Cho mi một phút suy nghĩ.... Nào bắt đầu!
-Con ước có một cô vợ tuyệt đẹp.
Lập tức một hoa hậu tiên giới xuất hiện bên mình nhà thông thái. Nhìn sang nhà kia, nhà thông thái thấy hai nàng tiên nga đang ỏng ẻo cùng lão nhà giàu.
-Con ước...cái của quý của con ngắn lại một nửa...
Bên kia, ông nhà giàu đang khóc lớn.
-Dạ...hì hì. Bây giờ thì con muốn nhân ba chiều dài hiện có.
Thứ Hai, 30 tháng 8, 2010
Có thể bạn chưa biết: Đức Cha Micae Hoàng Đức Oanh
Một hôm môn đệ hỏi thầy: thưa thầy, hạnh phúc là gì? Tự do là gì? Ông thầy không trả lời. Mấy ngày sau nhà hiền sĩ gọi người đệ tử đi chơi, đến nhại mồ hôi rồi nhảy xuống khúc sông tắm. Khi đang tắm vui vẻ mát mẻ, nói chuyện trời đất mông lung. Thì ông thầy bất thình lình túm tóc của người học trò dí xuống, nó ngộp thở nó ngoi lên. Dí xuống lần thứ hai, nó ngộp thở nó ngoi lên. Ông thầy dí lần thứ ba nó gần chết, nó đạp ổng một cái. Ông thầy buông nó ra, nó ngoi lên, ông thầy hỏi: Con đã hiểu hạnh phúc là gì chưa? Tự do là gì chưa?
Và tôi nói, người có niềm tin tôn giáo cũng như anh đệ tử kia vậy. Người có niềm tin tôn giáo cũng tha thiết được sống với niềm tin của mình. Hệ ai mà ép buộc thì chịu không nổi. Ép lần thứ nhất ráng chịu. Ép lần thứ hai cũng ráng mà chịu. Ép lần thứ ba thì chúng tôi cũng phải đạp
Mời các Blog- hữu xem thêm tại ĐÂY , nếu vô không được thì tạm xem link NÀY
Và tôi nói, người có niềm tin tôn giáo cũng như anh đệ tử kia vậy. Người có niềm tin tôn giáo cũng tha thiết được sống với niềm tin của mình. Hệ ai mà ép buộc thì chịu không nổi. Ép lần thứ nhất ráng chịu. Ép lần thứ hai cũng ráng mà chịu. Ép lần thứ ba thì chúng tôi cũng phải đạp
Mời các Blog- hữu xem thêm tại ĐÂY , nếu vô không được thì tạm xem link NÀY
Thứ Ba, 24 tháng 8, 2010
Làm dáng: Nước hoa
Cù lần quả là quá cù lần. Nhớ năm xưa, cách đây khoảng mười lăm năm, tui đặng một người chị ở Mỹ gởi tặng một chai nước hoa, hàng hiệu đàng hoàng. Tui quý lắm, không phải vì tui thích ngửi, nhưng quý là vì cái tình, cái nghĩa. Chỉ khi nào đi ăn tiệc tui mới xịt tí! Cho đến một hôm rãnh rỗi, mưa thu rả rích, tui ngồi tẳn mẳn nhớ về bà chị tốt bụng bèn đem chai nước thơm ra ngắm nghía, thấy có hàng chữ: Eau de Toilette. Cù tui ngày còn bé có trọ trẹ vài ba chữ tiếng Pháp bèn hiểu rằng : nước dành cho cầu tiêu! Thế là cứ nhằm bà chị mà ngấm ngầm ... trách hận suốt mấy tiếng đồng hồ! Cho đến khi bà xã tui đi làm về mới được minh ... cái đầu. Cù tui cũng không ngờ người bạn đời chung chăn mấy chục năm lại rành nước bông đến thế ...Đây nè ông Cù lần ơi:
Loại nước hoa có mùi hương đắt và kéo dài lâu nhất là Parfum thường chứa 30 - 40% tinh dầu. Nước hoa chính hãng nếu xịt vài giọt lên da có thể giữ mùi được từ 6 - 9 giờ. Đây là loại nước hoa thường được dùng vào buổi tối hoặc vào những dịp đặc biệt.
Loại Eau de parfum thường được dùng vào ban ngày, chứa từ 8 - 14% tinh dầu. Đây là loại không giữ được mùi lâu như parfum, nó chỉ giữ được mùi trong 4 - 5 giờ.
Eau de toilette là loại giữ mùi kém nhất, chỉ chứa 3 - 8% tinh dầu và chỉ giữ được mùi trong 2 - 3 giờ. Đây là loại thích hợp để dùng vào mùa hè nóng nực khi đi làm hoặc dùng hàng ngày.
Nhân có mua tặng cho mấy đưa em vài chai nước hoa. Cù tui bèn nhớ đến chuyện xưa.... Ngoài trời lại đang mưa.
Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010
Xin được sửa một chữ...
Nắng Thủy Tinh
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Màu nắng hay là màu mắt em
Mùa thu mưa bay cho tay mềm
Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm
Rồi có hôm nào mây bay lên.
Lùa nắng cho buồn vào tóc em
Bàn tay xanh xao đón ưu phiền
Ngày xưa sao lá thu không vàng
Và nắng chưa vào trong mắt em
Em qua công viên bước chân âm thầm
Ngoài kia gió mây về ngàn
Cỏ cây chợt lên màu nắng
Em qua công viên mắt em ngây tròn
Lung linh nắng thủy tinh vàng
Chợt hồn buồn dâng mênh mang
Chiều đã đi vào vườn mắt em
Mùa thu qua tay đã bao lần
Ngàn cây thắp nến lên hai hàng
Để nắng đi vào trong mắt em
(Màu nắng bây giờ trong mắt em)
Tác giả: Trịnh Công Sơn
Màu nắng hay là màu mắt em
Mùa thu mưa bay cho tay mềm
Chiều nghiêng nghiêng bóng nắng qua thềm
Rồi có hôm nào mây bay lên.
Lùa nắng cho buồn vào tóc em
Bàn tay xanh xao đón ưu phiền
Ngày xưa sao lá thu không vàng
Và nắng chưa vào trong mắt em
Em qua công viên bước chân âm thầm
Ngoài kia gió mây về ngàn
Cỏ cây chợt lên màu nắng
Em qua công viên mắt em ngây tròn
Lung linh nắng thủy tinh vàng
Chợt hồn buồn dâng mênh mang
Chiều đã đi vào vườn mắt em
Mùa thu qua tay đã bao lần
Ngàn cây thắp nến lên hai hàng
Để nắng đi vào trong mắt em
(Màu nắng bây giờ trong mắt em)
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)