Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Trung thu và cánh diều


Tuổi thơ tôi không có tết Trung Thu. Ba tôi đi lính, mẹ theo ba lên tỉnh. Tôi sống với ông bà nội ở làng quê. Quê tôi cực nghèo, lũ chúng tôi thường chỉ biết chơi trò vật nhau trên bãi cỏ, những ngày hè chúng tôi chơi trò bắn nhau bằng ống bóc với hột bời lời. Chúng tôi không hề biết đến tết Trung Thu. Người làng tôi ngay bây giờ cũng có kẻ chưa thấy cái bánh trung thu ra sao.
Làng tôi từ hồi đó đến giờ chẳng ai chơi diều, vì người ta quý sợi chỉ sợi cước lắm. Tôi còn nhớ có một lần ba tôi về phép thăm. Không biết học đâu, ba tôi vót tre cắt giấy làm cho tôi một con diều. Con diều giấy chỉ bay cao bằng đọt tre vì không có chỉ. Ba tôi đi rồi, con diều giẫy chết vì bà tôi phải dùng chỉ để vá áo quần.
Tối đến nhà ai ở nhà đó, rất ít khi bọn chúng tôi được đi chơi đêm dù là đêm trăng vì quê tôi là vùng xôi đậu, vùng mất an ninh. Tôi sợ nghe tiếng chó sủa. Tôi giật mình suốt đêm vì tiếng đạn pháo. Tôi thấp thỏm ngồi chờ bà tôi những đêm bà được mời ra đình họp. Tuổi thơ tôi rách nát thảm thương...
Rồi tôi theo mẹ lên tỉnh. Đơn vị ba tôi liên tục thay chỗ đóng quân. Gia đình tôi, tài sản chỉ một chiếc giường mét sáu và cái table de nuit nhỏ tí tẹo, luôn thay chỗ ở. Thuê nhà này ba tháng nhà kia một tháng, tôi không còn có cơ hội để có bạn cùng xóm. Tuổi thơ anh chị em tôi không hề có tết Trung Thu, không cánh diều...
Phải chăng vì vậy mà khuôn mặt của tất cả anh chị em nhà tôi bây giờ đều khắc khổ, mắt ai cũng buồn như sắp khóc...

3 nhận xét:

Mien nói...

Thanh ạ. Bây giờ hình như mình thấy mọi việc đơn giản quá nên nhiều nội dung trên blog mình thực sự không hiểu được, hoặc hiểu được nhưng không biết hiểu để làm gì nữa. Hay là memory của mình bị đầy rồi chăng. Khi đọc lại kỹ niệm xưa của bạn bè mình hay buồn, bởi lẽ ngày xưa nhiều bạn đã cố công mài sắt nhưng kết quả cây kim kia không còn hợp thời với mình rồi. Hãy nghiên cứu viết cái chi đó vui vẽ, dễ hiểu nhẹ nhàng và tiếu lâm một chút để ai cũng có thể hiểu.
Còn cái slide mình đã tải xuống làm thử thành công rồi, mấy đứa con mình rất thích. Trên Blog của Thanh có nhiều tư liệu rất quý. Cố bảo tồn đó để tham khảo.
Huế & Quảng Trị đang bị lụt rất nặng. Không biết ngoài quê Bạn có ảnh hưởng nặng lăm không. Lang Thang

Nặc danh nói...

Tuổi thơ nansự, hữu chí thànhnhân như LãoAnh cũng hiếmthấy, ... tronglòng cũng tựhào chútchút chứ.
"Mắt ai cũng buồn như sắp khóc"
Sắpkhóc thì hãy khócđi, khócthậtnhiềuvô. Hãykhóc chohết thì hếtbuồn liền. Lúcđó sửa mắtlại chođẹp như HoaHậu ( chứđừng bắtchước DiệpMinhChâu, sửa mắt ở tượng của Cụ Cố "BácHồ" nhà ta thành mắtmộtmí, đuôimắt nhọndài, như của DiếpTốiChâu à nghe, lũ này giảdanh, tráhình ... gianxảolắm).
Mà đasố HoaHậu đềulà mắtto hai mí không hà. Mấyđấng Longnhan RồngTa RồngTây cũngrứa. Bảovệ gen giốngnòi là sinhcon đẹpnhư hoahậu, mạnhtựa sứcrồng, Trungthu mà, fảikhông ?
Khócnhiều để Cười cho khỏe. Hàhà.

Nặc danh nói...

Khen Khá cho Mister Long
mONGterlist it MôngNguyên hè. 11

Tìm trong blog