Thứ Ba, 15 tháng 9, 2009

Tấc đất... tấc vàng

1.Anh vứt mạnh điếu thuốc đang cháy dở ra xa, rồi như muốn tâm sự.
-Thầy à, giá như còn có bưng, tui sẽ theo vô trong đó... để đêm tui mò về bắn chết cái thằng chánh án.
-Ấy chết, khoan...
-Thầy coi, rõ ràng là đất tui, thằng hàng xóm xây tường thâm qua vườn tui.
-Nhiều không?
-Non nửa viên gạch chứ ít à...
Chỉ nửa viên gạch, mà không thương thảo được. Ranh giới giữa nhà này với nhà kia, trước kia chỉ là hàng dâm bụt. Đố ai đo chính xác đến ... nửa viên gạch. Mà anh tức, anh phát đơn kiện đến tòa án huyện. Huyện xử anh thắng, anh về lấy búa ra phá bờ tường gạch. Nhà bên kia không chịu thua, gởi đơn lên tòa án tỉnh, tỉnh xử anh thua! Thế là anh đòi vào bưng.

2.Xây bờ tường rào, tường nhà anh hàng xóm ngay trên ranh. Tôi bảo ông thợ hồ xây lõm vào để chừa chỗ cho nhà anh có thể mở cửa sổ. Anh ra nhìn, chẳng nói nổi một lời cám ơn... Ít năm sau, tôi dời chỗ ở, anh sang xin tôi cho xây lại bờ rào cho dễ nhìn. Tôi hỏi xây như thế nào? - Thầy khỏi lo, tui kêu thợ trả tiền hết mà...Ông thợ giăng sợi dây thẳng băng từ chỗ lõm vào, đến cột mốc cuối vườn. Tôi cười đồng ý mà trong bụng buồn cho ông "háng xòm" lâu năm của mình.
3.Tấc đất tấc vàng, theo đúng nghĩa đen. (tự kiểm duyệt: Cù lần tui tự kiểm duyệt xóa mất cái câu kết, mong quý blog-hữu bổ sung, thật là vạn hạnh)

2 nhận xét:

nganvuavua nói...

ui chcchoa

Nặc danh nói...

Bẩm Cụ viết cái chi cho dễ hiểu một chút. Lang thang tui u mê không hiểu được. Bên nớ bựa ni giá gạo 1 lon mấy xen???

Tìm trong blog