Thứ Năm, 7 tháng 1, 2010

Nịnh vợ

Sáng nay ngồi uống trà với vợ, trời lạnh đến một độ C. Một lớp băng mỏng đè trên đám cỏ sau nhà, đám cỏ bắt đầu úa. Trong nhà phải mở máy heat, lỗ mũi mình bắt đầu muốn trở chứng, hắt xì. Con chó nhỏ vẫn cứ muốn ngồi nán trên đùi mình để lấy hơi.


Bổng vợ nói,

- Anh nhỉ có lẻ mấy nhà bác học chẳng mấy ai để ý đến chuyện giàu nghèo há.

- Ừ, và người đương thời thường nói họ khùng khùng.

- Hồi đó chắc người ta bảo chúa Giê su là anh chàng điên…

- Phật Thích ca cũng khùng khùng, khi không có vợ đẹp con ngoan, lầu đài, chức tước lại bỏ ngang…

- Người đời sau mới hiểu.

- Cũng lắm người không ai hiểu thấu và bị quên lãng…

- Thế anh có muốn làm người khùng khùng không?

- Anh chẳng muốn được ai tôn sùng vào đời sau, nên ngu chi mà khùng khùng…

- Thế anh có muốn làm giàu không?

- Anh đã quá giàu rồi vì có em…

- Hì hì, đồ nịnh.

Băng tan, mặt trời lên nhưng vẫn còn lạnh lắm. Con gái út đã chuẩn bị xong chờ ba chở đến trường. Dù sao, “dẫu có cái hư vô” thì vẫn phải đi cày…

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

"NhàBácHọckhùngkhùng" giúp người đở nhọc; Chúa điên, Fật khùng chưa fải để đượctônsùng mà để người bớt "quỉ"hơn.
Câu "... khi không có vợ đẹp con ngoan, lầu đài, chức tước lại bỏ ngang…", LãoAnh thử đưa câu này cho ai dịch qua ChữTiếngAnh thì sẽ nhậnđược nhiềucâu vuivuiđó.
Còn câunày 'Dù sao, “dẫu có cái hư vô” thì vẫn phải đi cày…' sao không cho nó xuống dòng để "NịnhVợ" ...hơn, dàihơn và vuihơn.
Vài ý liều cho vui 'comments'.
Cho chi thalỗi nhé.Chuc VuiKhỏe

Tìm trong blog