Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Cám ơn cuộc đời, cám ơn bạn bè: ông già Noel chưa chết...

Mấy hôm rày tôi buồn, nỗi buồn nhỏ nhưng sắc nhọn, cứ như khứa vào đâu đó trong tôi, làm buốt lên từng cơn.
Nỗi buồn bắt đầu rất bất chợt, khi tôi đến nhà Hùng, em cột chèo của tôi để cùng nhau đi lễ tối Giáng sinh. Cháu gái tôi, Nhi, đã dùng một tờ giấy lớn để vẽ hình cây thông Christmas và treo lên tường, vì năm nay không hiểu vì sao Hùng đã không dựng cây thông trong nhà. Cháu nhi viết trong bức tranh rằng: cháu xin lỗ̃i ông Santa vì ba mẹ cháu không có thì giờ để đi mua cây thông thật, nên cháu vẽ tạm cây thông này để ông nhận ra cháu ở đây mà đến cho quà. Xin ông thông cảm cho cháu và đề quà của ông dưới gốc cây này ông nhé. Một lần nữa cháu thành thật xin lỗi ông.
Tôi bổng muốn khóc khi đọc những giòng này. Chúng ta dành thời gian cho ai? Có thật là chúng ta quá bận đến nỗi không thể dành ra ba mươi phút cho con cái một niềm vui? Chúng ta lo cho tương lai của chúng bằng cách cố gắng làm ra thật nhiều tiền, nhưng có chắc con cái ta sẽ được hưởng cái kết quả quá xa đó không?
Nỗi buồn thấm sâu hơn, khi sáng hôm sau con gái tôi và các cháu khác gọi nhau để hỏi về các món quà mà ông Santa đã cho chúng. Con gái tôi bảo rằng có lẻ ông già Santa không đến viếng nhà Nhi vì ông không thấy cây thông thật. Nhi  trả lời: ba Nhi bảo, không có ông già Santa, ba Nhi chính là ông già Santa, ba Nhi sẽ đi mua quà cho Nhi vào ngày mai...sau Noel.
Tôi tự vấn, hay là mình quá nhạy cảm? Phải chăng cuộc đời này thực dụng và trần trụi đến thế?
.........................
Sáng nay, được an ủi rất nhiều, khi ghé thăm anh Hùng Lân:

...Không chỉ là trẻ con
Mới biết mong Ông già Noel về trong mùa đông buốt giá
Vì ước mơ trên đời này, ai mà không có?
Những kẻ lầm than, khốn khó, mệt nhoài...
Cả những tâm hồn rách nát tả tơi
Ai cũng mơ được có ngày trở thành con trẻ
Như những ngày ấu thơ được sờ vú mẹ
Tuổi thơ lung linh nhè nhẹ mảnh hình hài
Hạnh phúc lớn dần qua từng tiếng à ơi
Đời kéo ta về trong gió lốc
Trong đê mê trong chập chờn quay quắt
Tiếng thời gian nức nở đến rợn rùng
Nhìn lại mình, tóc đã điểm sương
Thế mà vẫn mong được thành con trẻ   .... 
 
Cám ơn cuộc đời, cám ơn bạn bè. Ông già Noel chưa chết.

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Năm mới cháu Viễn Khánh kính chúc chú Thanh cùng gia đình nhiều An Khang!

Miên Như nói...

Chúc Bạn năm mới thật an lành và hạnh phúc.
Ông già Noel chưa chết. Đúng như vậy. Ở bên nớ thế nào Lang thang không biết, chứ ở bên ni Ông Già Noel chỉ cho quà những người có đạo thôi, chứ những người ngoại đạo ông ta không cho bao giờ. Muốn có quà phải tự đi lên rừng gánh đá bằng đôi vai của mình. Muốn có một món quà nho nhỏ phải cày bừa bằng mồ hôi của mình. Do đó bên ni trẻ em và người lớn không bao giờ hy vọng hão huyền. Bao giờ ... qua Con vua thất thế có quà Noel.

Tìm trong blog