Thứ Sáu, 10 tháng 7, 2009

Thầy và Bạn ở Quảng Trị thời ...Nguyễn Hoàng

Phải có những thằng bạn như thế mới tập hợp lại với nhau được, đó là Du,là Hảo, là Thạnh Mỹ Hương... Hú và đến với nhau rất nhanh dù đời thường rất bận rộn. Gặp nhau để biết mình đã sống, để biết thời gian đã trôi, để biết mình có cuộc đời dù trọn vẹn hay dở dang. Gặp nhau không để làm gì, nhưng rất cần...Đời không còn dài, không biết còn mấy lần gặp gở nữa. Gặp bạn xưa, cỏi lòng rộng mở, không ngại ngùng vì chẳng còn chi để ngại. Có đứa chẳng nói câu nào, cũng chẳng cần nói, chỉ cảm nhận là đủ. Thầy Nhơn đã hát, nắng chia nửa bải chiều...ngậm ngùi. Trần Kiềm, tay ghi ta tự thủa thiếu thời, giờ còn sắc nét đệm. Thầy Hậu thì ...em tan trường về đường mưa nho nhỏ. Thầy Trí thì chỉ cười...Thầy Mãi hưởng ứng. Thầy và bạn, cám ơn đời, đã cho tôi những phút giây này. Tích Tường khu du lịch sinh thái Quảng Trị, tôi nhớ ra rồi, ngày xưa lúc tôi học lớp bốn, Tích Tường, Nhi Lệ là hai làng bên kia đồi, sau trường tiểu học Bồ Đề La Vang, xôi đậu bất an, tôi nhớ có Trần Thắng dường như ở đâu bên đó. Thương hải biến vi tang điền...

Không có nhận xét nào:

Tìm trong blog